I. ĐỌC HIỂU (4,0 điểm)
Đọc đoạn trích:
“Kẻ kì sĩ ở hạt Quốc Oai, họ Văn tên là Dĩ Thành tính tình hào hiệp, không chịu để ma quỷ mê hoặc. Phàm những hoa yêu nguyệt quái và dâm thần lệ quỷ không được liệt vào tự điển, chàng đều coi thường không sợ hãi gì. Cuối đời Trùng Quang nhà Trần, người chết chóc nhiều, những oan hồn không chỗ tựa nương, thường họp thành từng đàn từng lũ, hoặc gõ cửa hàng cơm để kiếm miếng ăn, hoặc đón cô gái chơi để kết duyên tạm, ai va chạm thì bệnh nguy khốn, ai cầu cúng thì thấy hết phép hay, hoành hành ở đồng nội không biết kiêng sợ gì cả. Dĩ Thành nhân lúc say rượu, cưỡi ngựa đi ra, bọn ma quỷ sợ hãi, đều tan chạy cả. Chàng kíp gọi bảo rằng:
- Các người đều là những kẻ tráng sĩ, không may mắc nạn. Ta nay đến thăm, muốn đem điều lợi hại nói chuyện, xin đừng lảng tránh như vậy.
Ma quỷ lại dần dần họp lại, mời chàng lên ngồi phía trên. Dĩ Thành hiểu bảo rằng:
- Lũ ngươi cứ thích làm cho người ta phải tai nạn, làm cho người ta phải chết chóc, chẳng hay cốt để làm gì?
Chúng nói:
- Chúng tôi muốn để thêm quân.
- Các ngươi muốn cho thêm quân nhưng tổn hại người sống thì sao! Quân thêm thì ăn uống phải thiếu, người bớt thì cung cấp phải thưa, lợi gì cho các ngươi mà cứ thích làm như vậy? Lòng dục thả ra thì khe ngòi không đủ lấp, thói ác giở ra thì hùm sói chưa là dữ. Hễ lợi mình được, dù tấm áo mảnh giấy cũng không từ, hễ no lòng được, dù ống giập chậu vỡ cũng không thẹn. Hì hục tìm chai lọ, hăm hở đi kiếm cháo cơm. Gieo tai rắc vạ, trộm quyền của Hóa công, kêu nóc dòm buồng, rối lòng của dân chúng. Lũ ngươi lấy thế làm thích nhưng mà ta lấy thế làm thẹn. Huống chi trời dùng đức chứ không dùng uy, người ưa sinh chứ không ưa giết. Vậy mà lũ người tự làm họa phúc, quá thả kiêu dâm. Thượng đế không dong, hình phạt tất đến, lũ ngươi định trốn đi đàng nào để khỏi tru lục.
[...]
Như vậy được hơn một tháng, một hôm đương lúc ngồi nhàn. Dĩ Thành thấy một người tự xưng là sứ giả của Minh Ty, đến xin mời chàng đi. Dĩ Thành toan lảng tránh, thì người ấy nói:
- Đó là mệnh lệnh của đức Diêm Vương. Vì ngài thấy ông là người cương nghị, định đem phẩm trật tặng cho, chứ không làm phiền gì đâu, đừng nên từ chối. Có điều là xin để cho ông được rộng kì hạn, ông sẽ tự đến, tôi đợi ông ở dọc đường.
Nói xong không thấy đâu nữa. Sinh đòi chúng quỷ lại để hỏi, chúng đều nói:
- Bẩm, quả có việc ấy thật, chúng tôi chưa kịp thưa với Sứ quân. Nhân hôm nọ Diêm Vương thấy buổi đời gặp lúc không yên, có đặt ra bốn bộ Dạ Xoa, mỗi bộ cử một viên tướng, giao cho cái quyền hành sát phạt, ủy cho những tính mệnh sinh linh, trách nhiệm lớn lao, không như mọi quan chức khác. Sứ quân oai vọng lẫy lừng, ngài đã biết tiếng, lại nhân chúng tôi hết sức tiến cử, nên ngài định cử Sứ quân vào chức lớn ấy.
Dĩ Thành nói:
- Như ngươi nói thì đó là cái phúc hay là cái họa cho ta?
- Dưới Diêm La tuyển người không khác gì tuyển Phật, không thể đút lót mà được hay cầu may mà nên.
Giữ mình cương chính, tuy hèn mọn cũng được cất lên; ở nết gian tà, tuy hiển vinh cũng không kể đến. Cái nhiệm vụ huấn luyện quản đốc, chẳng thuộc về Sứ quân thì còn về ai. Nếu Sứ quân còn ham luyến vợ con, dùng dằng ngày tháng, thì chức ấy sẽ lọt về tay người khác. Chúng tôi cũng sẽ phải buồn rầu.
Dĩ Thành tắc lưỡi nói:
- Chết tuy đáng ghét, danh cũng khôn mua. Phương chi ngọn bút vì nhọn mà chóng cùn; cây thông vì cành mà bị đẫn; chim trĩ không vì lông đẹp, can chi rước vạ; con voi không vì ngà trắng, đâu phải đốt mình; chim hồng, chim nhạn bị giết há bởi không kêu; cây hu cây lịch sống lâu chỉ vì vô dụng. Tu văn dưới đất, Nhan Hồi tuổi mới ba mươi hai ; viết kí lầu trời, Trường Cát trạc chừng hai mươi bảy ; trượng phu sinh ở đời, không làm nên được lưng đeo vàng, chân bước ngọc, thì cũng phải sao cho lưu danh muôn thuở, tội gì cứ cúi đầu ở trong cõi đời vẩn đục, so kè cái tuổi sống lâu với chết non làm gì!
Bèn trang xếp việc nhà rồi chết.”
(Trích Chuyện tướng Dạ Xoa - Nguyễn Dữ, theo Việt điện u linh tập - Nam Ông mộng lục - Truyền kì mạn lục, NXB Văn học, 2008)
Thực hiện các yêu cầu:
Câu 1 [706627]: Xác định ngôi kể, điểm nhìn của đoạn trích.
- Ngôi kể: thứ ba (người kể chuyện ẩn danh/ giấu mặt nhưng “biết tuốt”).
- Điểm nhìn toàn tri (giúp câu chuyện được kể hiện lên chân thực, khách quan, toàn vẹn như những gì người kể chuyện ẩn danh nắm bắt được.).
Câu 2 [706628]: Tìm các chi tiết gợi tả bối cảnh trong đoạn trích.
Các chi tiết gợi tả bối cảnh trong đoạn trích:
- Không gian: hạt Quốc Oai.
- Thời gian: cuối đời Trùng Quang nhà Trần.
Câu 3 [706629]: Chọn và phân tích một nét đặc sắc trong nghệ thuật khắc hoạ nhân vật của Nguyễn Dữ ở đoạn trích.
Thí sinh tự do lựa chọn và phân tích ngắn gọn một nét đặc sắc trong nghệ thuật khắc hoạ nhân vật (dùng lời của người kể chuyện để miêu tả nhân vật; nhân vật tự bộc lộ bản thân qua lời nói, hành động; nhân vật hiện lên qua lăng kính của nhân vật khác;...) của Nguyễn Dữ ở đoạn trích. Chẳng hạn:
- Nét đặc sắc nghệ thuật được lựa chọn: Nhân vật Văn Dĩ Thành hiện lên qua lời của nhân vật khác (lời của sứ giả Minh Ti - cũng chính là lời của Diêm Vương: “ngài thấy ông là người cương nghị, định đem phẩm trật tặng cho, chứ không làm phiền gì đâu”; lời của chúng quỷ: “Sứ quân oai vọng lẫy lừng, ngài đã biết tiếng”,...)
- Tác dụng:
+ Khắc hoạ tính cách cương trực nổi tiếng (đến thần linh cũng nghe tiếng) của Văn Dĩ Thành.
+ Văn Dĩ Thành hiện lên khách quan qua lăng kính của các nhân vật khác, từ đó, phẩm cách của Văn Dĩ Thành được ngợi ca một cách khách quan, chân thực, tự nhiên (chứ không phải do người kể chuyện vì yêu mến mà ngợi ca).
Câu 4 [706630]: Nêu tác dụng của yếu tố kì ảo trong đoạn trích.
- Yếu tố kì ảo trong đoạn trích:
+ Nhân vật kì ảo: oan hồn - ma quỷ, sứ giả của Diêm Vương, Diêm Vương.
+ Sự việc kì ảo:
• Sự việc Văn Dĩ Thành gặp mặt và răn đe đám ma quỷ nhũng nhiễu hại dân.
• Sự việc sứ giả Diêm Vương gặp và mời Văn Dĩ Thành vào vị trí tướng Dạ Xoa.
• Sự việc Dĩ Thành trò chuyện với chúng quỷ về chuyện gặp sứ giả dưới Minh Ty.
• Sự việc Dĩ Thành thu xếp việc nhà rồi chết.
- Tác dụng:
+ Góp phần khắc hoạ hình tượng nhân vật Văn Dĩ Thành: tính cách cương nghị, cương chính, không sợ hãi hoa yêu nguyệt quái và dâm thần lệ quỷ nên được thần linh (Diêm Vương) và chúng quỷ (đám oan hồn được Văn Dĩ Thành phủ dụ) kính quý, đề cử vào vị trí xứng đáng ở chốn Minh Ty.
+ Góp phần phản ánh hiện thực đen tối, thối nát của xã hội đương thời (Cuối đời Trùng Quang nhà Trần, người chết chóc nhiều, những oan hồn không chỗ tựa nương, thường họp thành từng đàn từng lũ,...).
+ Mang lại sức hấp dẫn, li kì cho đoạn truyện.
+ Thể hiện tư tưởng chủ đề của đoạn trích nói riêng và tác phẩm nói chung: ngợi ca phẩm cách của kẻ sĩ (cương trực, thẳng thắn, không sợ hãi trước cái xấu, cái ác).
+ Thể hiện nhân sinh quan, thế giới quan của nhà văn và con người thời đại trung đại: Thế giới có các cõi âm dương, cõi nào cũng có người tốt, kẻ xấu. Người tốt xứng đáng được tiến cử vào các vị trí cốt yếu để phò giúp, xây dựng một đời sống với nhiều điều tốt đẹp.
+ Cuốn hút người đọc, buộc người đọc phải dõi theo mạch truyện kì ảo.
Câu 5 [706631]: Nhận xét chủ đề của đoạn trích.
- Chủ đề của đoạn trích: ngợi ca phẩm cách kẻ sĩ trí thức.
- Chủ đề của đoạn trích:
+ Góp phần thể hiện tư tưởng đề cao, coi trọng kẻ sĩ của Nguyễn Dữ (tư tưởng khá phổ biến trong nhiều sáng tác cùng đề tài của nhà văn: Chuyện chức phán sự đền Tản Viên, Chuyện cái chùa hoang ở Đông Triều, Phạm Tử Hư lên chơi thiên tào,...);
+ Góp phần mang lại giá trị nhân văn sâu sắc của tác phẩm.
II. VIẾT (6,0 điểm)
Câu 6 [706632]: (2,0 điểm)
Viết đoạn văn nghị luận (khoảng 200 chữ), trình bày suy nghĩ của anh/chị về giọng điệu của bài thơ sau:
CHỬ ĐỒNG TỬ
(Anh Ngọc)
Người con trai không mảnh vải che thân
Như củ khoai trụi trần vùi trong cát
Người con gái vô tình bắt gặp
tình yêu ra đời trước cả mọi lễ nghi
đứng cao hơn mọi thành kiến giàu nghèo
không tính toán sang hèn không đẳng cấp
đôi trai gái khỏa thân đầu tiên trong văn học
mượn chính mình để thổ lộ tình yêu
mượn tình yêu để diễn đạt chính mình
cặp thân thể nồng nàn và trong suốt
cái ngôn ngữ dịu dàng không ngượng ngập
hai tâm hồn bình tĩnh nhận ra nhau
hai tâm hồn chờ đợi đã từ lâu
cái giây phút dứt tung những xiềng xích êm ái
không son phấn điểm trang không lụa là che đậy
họ như là trời đất mới sinh ra
(Theo Sông Hương Thơ (1983 - 2003) tuyển chọn, NXB Văn hoá Thông tin, 2003)
Đoạn văn nghị luận (khoảng 200 chữ) trình bày suy nghĩ về giọng điệu của bài thơ Chử Đồng Tử (Anh Ngọc) có thể được triển khai theo hướng:
- Giọng điệu: thái độ, tình cảm, lập trường tư tưởng, đạo đức của nhà văn đối với hiện tượng được miêu tả, thể hiện trong lời văn quy định cách xưng hô, gọi tên, dùng từ, sắc điệu tình cảm, cách cảm thụ xa gần, thân sơ, thành kính hay suồng sã, ngợi ca hay châm biếm (Từ điển thuật ngữ văn học - Lê Bá Hán, Trần Đình Sử, Nguyễn Khắc Phi).
- Anh Ngọc: một trong những cây bút tiêu biểu của thơ ca Việt Nam hiện đại, cảm hứng thơ của Anh Ngọc thường bắt nguồn từ nhiều nhân vật văn học hoặc bậc vĩ nhân trong đời thực (Thị Màu, Vị tướng già,...). Chử Đồng Tử là một trong những thi phẩm như thế.
- Bình luận giọng điệu trong bài thơ Chử Đồng Tử:
+ Bài thơ mang giọng điệu chủ đạo là thấu hiểu, yêu thương, đồng tình, ngợi ca:
• Thấu hiểu: Nhà thơ tái hiện một cách khá chi tiết câu chuyện tình yêu lạ kì giữa Chử Đồng Tử và công chúa Tiên Dung: lạ kì trong tình huống gặp gỡ (Người con trai không mảnh vải che thân/ Như củ khoai trụi trần vùi trong cát/ Người con gái vô tình bắt gặp); lạ kì khi nên duyên bất chấp sự chênh lệch về địa vị (đứng cao hơn mọi thành kiến giàu nghèo/ không tính toán sang hèn không đẳng cấp). Nhà thơ hiểu rằng điều duy nhất khiến Chử Đồng Tử và Tiên Dung gắn bó với nhau là tình yêu (hai tâm hồn chờ đợi đã từ lâu/ cái giây phút dứt tung những xiềng xích êm ái) và họ được sinh ra là để dành cho nhau (họ như là trời đất mới sinh ra).
• Mến thương, yêu quý thân tình: thể hiện qua các từ ngữ thay thế cho cách gọi tên nhân vật Chử Đồng Tử, Tiên Dung (người con trai, người con gái, đôi trai gái, cặp thân thể, hai tâm hồn, họ).
• Đồng tình, ngợi ca: thể hiện qua các dòng thơ cùng các từ ngữ mang đậm sắc thái tôn vinh, ngưỡng mộ (đứng cao hơn mọi thành kiến giàu nghèo, không tính toán sang hèn không đẳng cấp, mượn chính mình để thổ lộ tình yêu, cặp thân thể nồng nàn và trong suốt, cái ngôn ngữ dịu dàng không ngượng ngập,...).
+ Giọng điệu của bài thơ góp phần thể hiện tư tưởng nhân văn của thi phẩm; tấm lòng nhân đạo của nhà văn; đồng thời truyền đến người đọc nhiều xúc cảm đẹp đẽ (ngưỡng mộ, cảm phục trước tình yêu tuyệt đẹp của đôi trai gái; tin tưởng vào tình yêu đích thực;...).
Câu 7 [706633]: (4,0 điểm)
Từ văn bản ở phần Đọc hiểu, hãy viết bài văn (khoảng 600 chữ), trình bày suy nghĩ của anh/chị về sự cần thiết của tính cách cương trực trong cuộc sống.
Bài văn trình bày suy nghĩ về sự cần thiết của tính cách cương trực trong cuộc sống có thể được triển khai nhiều cách. Song cần bảo đảm các ý:
1. Mở bài (gián tiếp)
- Dẫn dắt vấn đề
- Nêu vấn đề
Ví dụ: Xưa kia, người ta cứ nghĩ rằng trái đất là trung tâm của vũ trụ, đứng yên một chỗ, còn mặt trời, mặt trăng và muôn ngàn vì sao phải quay xung quanh cái tâm này. Người đầu tiên bác bỏ ý kiến sai lầm đó là nhà thiên văn học Ba Lan Cô-péc-ních (năm 1543). Chưa đầy một thế kỉ sau, năm 1632, nhà thiên văn học Ga-li-lê lại cho ra đời một cuốn sách mới cổ vũ cho ý kiến của Cô-péc-ních. Lập tức, tòa án quyết định cấm cuốn sách ấy và mang Ga-li-lê ra xét xử. Khi đó, nhà bác học đã gần bảy chục tuổi. Bị coi là tội phạm, Ga-li-lê buộc phải thề từ bỏ ý kiến cho rằng trái đất quay. Nhưng vừa bước ra khỏi tòa án, ông đã bực tức nói to:
- Dù sao trái đất vẫn quay!
Câu chuyện được coi là giai thoại gắn liền với Ga-li-lê ít nhiều cho thấy tính cách cương trực với nhà bác học vĩ đại. Và hẳn nhiên, cương trực là một tính cách đẹp đẽ mà bất cứ thời đại nào con người cũng cần rèn giũa.
2. Thân bài
* Giải thích ngắn gọn “cương trực”:
“Cương trực”: có tinh thần dám giữ và nói thẳng thắn ý kiến theo lẽ phải của mình trong bất cứ trường hợp nào. (Ví dụ: dám nói sự thật trước một sự việc sai trái diễn ra trong lớp học; dám thể hiện quan điểm trái chiều của mình trước một vụ việc đang diễn ra tại nơi làm việc hay trong xã hội,...)
* Sơ lược về tính cách cương trực của nhân vật Văn Dĩ Thành trong đoạn trích từ Chuyện tướng Dạ Xoa (Nguyễn Dữ)
Trong đoạn trích (ở phần Đọc hiểu), nhân vật Văn Dĩ Thành được khắc hoạ với phẩm cách nổi bật là sự cương trực, thẳng thắn:
- Thay vì sợ hãi trước các oan hồn, chúng quỷ, Văn Dĩ Thành đã gọi đám này lại để hiểu bảo chúng, răn dạy chúng tìm đường ngay mà đi.
- Ngay khi được chúng quỷ giải thích rõ vai trò của chức tướng Dạ Xoa dưới Minh Ty cũng như hiểu được thành ý của Diêm Vương, Văn Dĩ Thành sẵn sàng thu xếp việc nhà rồi chết - tức là đồng ý lĩnh chức tướng Dạ Xoa dưới âm phủ.
-> Văn Dĩ Thành là kẻ sĩ trí thức đáng được nể trọng bởi tính cách cương trực, khác xa với đám trí thức uốn éo, mưu mô, xảo quyệt, chỉ thấy lợi mới xông vào.
* Bình luận về sự cần thiết của tính cách cương trực trong cuộc sống
- Vì sao tính cách cương trực lại cần thiết trong cuộc sống?
+ Vì cuộc sống vốn dĩ rất đa diện, nhiều chiều, rất phức tạp, có người ngay nhưng cũng có kẻ gian, có chính nghĩa nhưng cũng có phi nghĩa, gian tà, có lẽ phải, công bằng nhưng cũng có phi pháp, phạm pháp,... Sự cương trực cần thiết phải có để bảo vệ chính nghĩa, công bằng, lẽ phải trong cuộc đời; từ đó góp phần làm cho cuộc sống thêm tốt đẹp.
+ Bản thân con người không phải ai cũng ngay thẳng, thực thà. Sự cương trực sẽ giúp cho những kẻ gian trá phải sợ hãi mà chùn bước, đầu hàng,...
- Cương trực để làm gì?
+ Để giữ gìn sự thật, sự trung thực trong cuộc sống.
+ Để mang lại tin yêu cho con người và cuộc đời.
+ Để lan toả cái đúng, lẽ công bằng, những điều tốt đẹp trong cuộc đời. Người cương trực sẽ được mọi người yêu mến, noi theo.
- Mở rộng:
+ Phẩm cách cương trực hoàn toàn có thể được rèn luyện mỗi ngày qua suy nghĩ, lời nói, hành động. Khi nghiêm khắc tôn trọng sự thật, đề cao sự thật thì từ suy nghĩ đến lời nói, hành động, chúng ta hoàn toàn có thể thực hành lối sống cương trực.
+ Người cương trực dễ bị hiểu lầm, thậm chí thiệt thòi. Hãy lường trước điều này để xác định rõ ràng một tâm thế cứng cỏi, mạnh mẽ, dám đương đầu với sóng gió có thể xảy đến.+ Tuy nhiên, để giảm thiểu những tai ương, bất trắc có thể xảy đến với mình, người cương trực cũng nên khéo léo, mềm dẻo, linh hoạt để không chuốc vạ vào bản thân và người thân.
3. Kết bài
Rút ra bài học nhận thức và hành động
- Cương trực là một phẩm cách tốt đẹp cần có trong cuộc sống.
- Sống cương trực trong từng lời nói, hành động của mình.