I. ĐỌC HIỂU (4,0 điểm)
Đọc đoạn trích:
“Ngày ấy không có chuyện một đứa trẻ nào đó đóng cửa chơi một mình trong phòng. Đông thì hàng chục đứa. Ít nhất là một cặp. Lớp tuổi nào tự động tìm đến lớp tuổi ấy. Đang tập nói thì đố nhau đếm sao. “Một ông sao sáng/ hai ông sáng sao/ ba ông sao sáng...”. Lũ chíp hôi tụ lại chơi nu na nu nống hoặc chi chi. Một đứa cầm cái, mắt liến láu nhìn, miệng lem lém đọc.
Chi chi chành chành
Cái đanh nổ lửa
Con ngựa đứt cương
Ba Vương tập đế
Nội dung này không cố định, mà tùy biến theo ý thích của người hát, hoặc đôi khi chỉ là vì kiêng tên húy, tên bố mẹ. Chẳng hạn nếu tên Thành hoàng là “Cương”, thì câu “Con ngựa đứt cương” biến thành “Con ngựa chết trương”. Nhưng chả ai bắt bẻ ai. Đứa này hát xong đến lượt đứa khác, đứa khác nữa, quay vòng cho đến khi sang trò mới. Bọn lớn hơn cũng bày nhiều trò hơn. Hết đánh chắt (thường là lũ con gái) sang thi đối đáp.
Một đứa đọc: “Mày tát chuôm tao”
     Đứa khác tiếp: “Tao tát chuôm mày”
     Đứa kia: “Mày đầy rổ cá”
     Đứa này: “Tao đầy rổ tôm”
     Đứa khác: “Mày đi chợ Hôm”
     Đứa khác: “Tao đi chợ Mai”
Cứ thế bài hát nối dài. Đến chỗ nào bí vần thì thôi. Chẳng ai thắng, chẳng ai thua. Quan trọng là tụ tập và sau mỗi trò lại cười như nắc nẻ, hò hét có khi ầm ĩ cả làng. Thú nhất là những trò chơi dưới trăng. Cả lớn lẫn bé, (có đứa mới lẫm chẫm bước đi) cùng tham gia. Chẳng hạn trò rồng rắn lên mây. Đứa nọ túm áo đứa kia dài hàng nửa vòng sân. Rồi bỗng chẳng ai cầm trịch mà tất cả cùng ngửa cổ nhìn trăng đồng thanh gào:
Rồng rắn lên mây
Có cây xúc xắc
Có nhà điểm mặt
Thầy thuốc có nhà hay không?...
Chỉ cần một đứa ngắc ngứ hoặc đang đi bị vấp là gào sang bài khác:
Thả đỉa ba ba
Chớ bắt đàn bà
Phải tội đàn ông
Cơm trắng như bông
Gạo tiền như nước.
Rồi chuyển sang “Dung dăng, dung dẻ”; “Trồng đậu trồng cà”; “Ù à ù ập”,... hoàn toàn ngẫu hứng. Quanh đi quẩn lại trò chơi ngày bé của tụi tôi chỉ có thế. Sáng, trưa, chiều, tối, mưa dầm gió bấc, chăn trâu cắt cỏ hoặc những đêm trăng... đều có thể chơi. Đã chơi là không biết giờ giấc gì nữa. Ngày sau, đêm sau chơi lại vẫn ngần ấy trò, ngần ấy nội dung nhưng không thấy chán. Giờ đây nhớ lại có những trò thật ngớ ngẩn mà đứa nào cũng háo hức tham gia. Chẳng hạn mỗi khi có mưa rào, không đứa nào bảo đứa nào, tất cả đều ra trước mái hiên nhà mình, nơi hơi mưa mát lịm, cùng gân cổ gào:
Mưa to lên
Ướt ngàn cô tiên
Mưa làm nền, sấm chớp làm nhịp trống phách còn gió thì phụ họa để có thể gào cho tới khi mưa tạnh thì thôi. Vào những hôm ấy khắp làng trên xóm dưới vang lên tiếng trẻ con khiến cho một hiện tượng thiên nhiên thường nhật cũng trở nên vô cùng thiêng liêng.
Và thật kì lạ, có một thứ nhịp điệu nào đó cứ gắn chặt vào kí ức tôi, chi phối ý nghĩ và hành động của tôi mà nếu thiếu nó, tôi tin rằng mình sống rất bập bõm. Nó có cả sự hiền hòa mát dịu của trăng, cái phóng dật phiêu du lãng mạn của gió, sự thâm trầm, chắc chắn của đất với niềm thôi thúc bay lên của sao. Trên tất cả là cảm giác chở che của bầu trời, lòng hào phóng nhân hậu của cây cối, trí khôn của ông bà. Tôi chẳng thể và chẳng muốn tách bạch rạch ròi từng thứ thấm vào tôi suốt từ thời thơ bé thông qua những trò chơi bí ẩn đến mức đơn giản ấy. Chỉ biết rằng cảm giác tâm hồn mình luôn được thổi căng lên niềm khát vọng là có thật. Chỉ biết rằng một cái gì đó hài hòa, bình an, mê đắm cứ bao bọc lấy tôi, hướng tôi về phía chân trời, cho tôi sự bền bỉ... là có thật.
Tôi chẳng thể gọi rõ tên nó là cái gì. Nhưng nhờ nó mà tôi biết yêu thương con người, biết xót xa trước nỗi bất hạnh, biết cúi đầu trước vẻ đẹp. Nhờ nó mà giờ đây mỗi đêm trăng kí ức tôi lại sáng lên ánh sáng của giấc mơ, còn khi ngồi nghe mưa tôi thấy da diết âm hưởng một bản nhạc có thể làm dịu đi nỗi nhọc nhằn của công cuộc mưu sinh. Tôi hiểu rằng, không phải ai cũng có cơ hội biến trời đất thành tài sản của mình mặc dù ngày đó chúng tôi là những đứa trẻ nghèo, động một tí là nghêu ngao hát.”
(Trích Đồng dao một thuở - Tạ Duy Anh, theo vanvn.vn)
Thực hiện các yêu cầu:
Câu 1 [706698]: Nêu bố cục của đoạn trích.
Bố cục của đoạn trích:
- Từ đầu đến vô cùng thiêng liêng: Giới thiệu về các bài đồng dao quen thuộc gắn liền với những trò chơi dân gian của con trẻ
- Còn lại: Cảm nghĩ của nhân vật trữ tình “tôi” về giá trị tinh thần của những bài đồng dao xưa.
Câu 2 [706699]: Tìm trong đoạn trích các chi tiết cho thấy cảm xúc, thái độ của người chơi khi tham gia hát đồng dao.
Các chi tiết cho thấy cảm xúc, thái độ của người chơi khi tham gia hát đồng dao:
- sau mỗi trò lại cười như nắc nẻ, hò hét ầm ĩ
- tất cả cùng đồng thanh gào
- đã chơi là không biết giờ giấc
- chơi đi chơi lại vẫn ngần ấy trò, ngần ấy nội dung nhưng không thấy chán
- khắp làng trên xóm dưới vang lên tiếng trẻ con
Câu 3 [706700]: Nêu ý nghĩa biểu đạt của câu văn: Mưa làm nền, sấm chớp làm nhịp trống phách còn gió thì phụ họa để có thể gào cho tới khi mưa tạnh thì thôi.
Ý nghĩa biểu đạt của câu văn trên:
- Miêu tả sự xuất hiện đồng thời của các hiện tượng thời tiết mưa, gió, sấm, chớp.
- Gợi cảm nhận về sự hoà điệu, hoà nhịp, phụ hoạ của thiên nhiên khi đám trẻ hát đồng dao trong cơn mưa.
Câu 4 [706701]: Chi tiết sau đây khiến anh/chị hiểu gì ý nghĩa của những câu đồng dao: có một thứ nhịp điệu nào đó cứ gắn chặt vào kí ức tôi, chi phối ý nghĩ và hành động của tôi mà nếu thiếu nó, tôi tin rằng mình sống rất bập bõm?
Chi tiết khẳng định giá trị tinh thần lớn lao của những câu đồng dao đối với con người: Những câu đồng dao là một phần của kí ức tuổi thơ “tôi”, có những tác động mạnh mẽ tới nhận thức và hành vi của “tôi” (chi phối ý nghĩ và hành động của tôi), làm cho “tôi” trở nên sâu sắc hơn (nếu thiếu nó, tôi tin rằng mình sống rất bập bõm).
Câu 5 [706702]: Cảm nhận của anh/chị về hình tượng nhân vật “tôi” (trình bày khoảng 5 - 7 dòng).
- Hình tượng nhân vật “tôi” trong đoạn trích:
+ Một người có kí ức sâu nặng với những câu đồng dao thuở nhỏ: “tôi” nay đã đi qua tuổi thơ nhưng vẫn nhớ như in các bài đồng dao, những trò chơi gắn liền với các bài đồng dao, vẫn vẹn nguyên niềm vui sướng thuở bé thơ.
+ Một con người tinh tế, nhạy cảm: thể hiện qua những xúc cảm trong “tôi” khi cảm nhận về những bài đồng dao (Nó có cả sự hiền hòa mát dịu của trăng, cái phóng dật phiêu du lãng mạn của gió, sự thâm trầm, chắc chắn của đất với niềm thôi thúc bay lên của sao. Trên tất cả là cảm giác chở che của bầu trời, lòng hào phóng nhân hậu của cây cối, trí khôn của ông bà.).
+ Một con người giàu tình cảm, cảm xúc: say sưa kể lại kỉ niệm tuổi thơ với những bài đồng dao; yêu mến, biết ơn những bài đồng dao thuở nhỏ (Chỉ biết rằng cảm giác tâm hồn mình luôn được thổi căng lên niềm khát vọng là có thật. Chỉ biết rằng một cái gì đó hài hòa, bình an, mê đắm cứ bao bọc lấy tôi, hướng tôi về phía chân trời, cho tôi sự bền bỉ... là có thật.; Nhưng nhờ nó mà tôi biết yêu thương con người, biết xót xa trước nỗi bất hạnh, biết cúi đầu trước vẻ đẹp.).
+ Một nghệ sĩ tài năng: thể hiện qua cách lựa chọn, sử dụng các từ ngữ, câu văn giàu sức gợi hình gợi cảm.
- Hình tượng “tôi” trong đoạn trích ít nhiều phản chiếu hình tượng con người nhà văn Tạ Duy Anh, mang đến người đọc niềm cảm mến, trân trọng sâu sắc, khơi gợi trong nhiều bạn đọc xúc cảm đồng điệu khi nhớ lại những kỉ niệm thơ bé của thời đã qua.
II. VIẾT (6,0 điểm)
Câu 6 [706703]: (2,0 điểm)
Viết đoạn văn nghị luận (khoảng 200 chữ) phân tích sự kết hợp giữa trữ tình và tự sự trong đoạn trích ở phần Đọc hiểu.
Đoạn văn nghị luận (khoảng 200 chữ) phân tích sự kết hợp giữa trữ tình và tự sự trong đoạn trích rút từ tản văn Đồng dao một thuở (Tạ Duy Anh) có thể được triển khai theo hướng:
- Tạ Duy Anh là một trong những cây bút xuất sắc và sắc sảo của văn xuôi Việt Nam hiện đại. Song với đề tài thiếu nhi, ông luôn có những trang viết hết sức trong trẻo, hồn nhiên và thấm đượm tình cảm, cảm xúc. Tản văn Đồng dao một thuở là cái nhìn của một người đã đi qua tuổi thơ rất xa hoài niệm về quá khứ, tìm lại những câu hát của những đứa trẻ nghèo...
- Đoạn trích từ tác phẩm Đồng dao một thuở (Tạ Duy Anh) mang đầy đủ các đặc trưng của thể loại tản văn, trong đó, nổi bật hơn cả là sự kết hợp giữa trữ tình và tự sự:
+ Dấu ấn của trữ tình và tự sự được thể hiện rõ nét:
• Tự sự: kể lại kỉ niệm hát đồng dao thuở bé thơ trong những đêm trăng hay ngày mưa (các bài Chi chi chành chành, Rồng rắn lên mây, Thả đỉa ba ba, Dung dăng, dung dẻ, Trồng đậu trồng cà, Ù à ù ập,... cùng các trò rồng rắn lên mây hay tắm mưa).
• Trữ tình:
o Xúc cảm hoài niệm của nhân vật trữ tình khi hồi tưởng lại những bài đồng dao và những trò chơi con trẻ thuở nhỏ.
o Cảm nhận tinh tế, sâu sắc về vẻ đẹp, giá trị của những bài đồng dao (Nó có cả sự hiền hòa mát dịu của trăng, cái phóng dật phiêu du lãng mạn của gió, sự thâm trầm, chắc chắn của đất với niềm thôi thúc bay lên của sao. Trên tất cả là cảm giác chở che của bầu trời, lòng hào phóng nhân hậu của cây cối, trí khôn của ông bà.).
o Cảm nhận tinh tế về tác động lớn lao của những bài đồng dao tới tâm hồn “tôi” (Chỉ biết rằng cảm giác tâm hồn mình luôn được thổi căng lên niềm khát vọng là có thật. Chỉ biết rằng một cái gì đó hài hòa, bình an, mê đắm cứ bao bọc lấy tôi, hướng tôi về phía chân trời, cho tôi sự bền bỉ... là có thật.).
o Biết ơn, trân trọng giá trị tinh thần của những bài đồng dao thuở nhỏ (nhờ nó mà tôi biết yêu thương con người, biết xót xa trước nỗi bất hạnh, biết cúi đầu trước vẻ đẹp. Nhờ nó mà giờ đây mỗi đêm trăng kí ức tôi lại sáng lên ánh sáng của giấc mơ, còn khi ngồi nghe mưa tôi thấy da diết âm hưởng một bản nhạc có thể làm dịu đi nỗi nhọc nhằn của công cuộc mưu sinh.).
o Giọng điệu thích thú say sưa khi kể lại những kỉ niệm tuổi thơ; xúc động khi viết về các giá trị tinh thần lớn lao của những bài đồng dao thuở nhỏ.
- Ý nghĩa sự kết hợp giữa trữ tình và tự sự trong đoạn trích:
+ Vừa thể hiện nỗi nhớ, sự khắc ghi về kí ức tuổi thơ vừa giúp “tôi” bộc lộ rõ nét, sâu sắc cảm xúc, suy nghĩ của bản thân về những kí ức đó.
+ Mang lại vẻ đẹp hấp dẫn cho đoạn trích, dễ dàng khơi gợi trong người đọc xúc cảm đồng điệu.
+ Góp phần thể hiện rõ nét một nét đặc trưng nổi bật của thể loại tản văn.
Câu 7 [706704]: (4,0 điểm)
Từ nội dung đoạn trích ở phần Đọc hiểu, viết bài văn nghị luận (khoảng 600 chữ) bàn về ý nghĩa của những trò chơi dân gian đối với con trẻ trong nhịp sống hiện đại.
Bài văn nghị luận bàn về ý nghĩa của những trò chơi dân gian đối với con trẻ trong nhịp sống hiện đại có thể được triển khai nhiều cách. Song cần bảo đảm các ý:
1. Mở bài (gián tiếp)
- Dẫn dắt vấn đề
- Nêu vấn đề
2. Thân bài
- Sơ lược về trò chơi dân gian:
+ Trò chơi dân gian là các hoạt động vui chơi giải trí do nhân dân lao động xa xưa sáng tạo nên, được lưu truyền qua nhiều đời, nhiều thế hệ.
Có thể kể đến một số trò chơi dân gian như nhảy dây, kéo co, nhảy bao bố, ném còn, đập niêu, bịt mắt bắt dê, trốn tìm, rồng rắn lên mây, ô ăn quan, đánh chuyền,...
+ Trò chơi dân gian với con trẻ trong nhịp sống hiện đại: Xã hội hiện đại với sự phát triển vũ bão của khoa học công nghệ khiến con người ngày càng xa rời các giá trị truyền thống. Trẻ em ngày nay phần nhiều chỉ biết đến máy tính, điện thoại thông minh, mạng xã hội, trò chơi điện tử,... và hoàn toàn lạ lẫm với các trò chơi dân gian. Đáng buồn hơn, chúng gần như không có hứng thú với các trò chơi dân gian trong các dịp lễ hội hay trong các dự án nhằm khôi phục các trò chơi dân gian trong xã hội hiện đại. - Bàn luận về ý nghĩa của những trò chơi dân gian đối với con trẻ trong nhịp sống hiện đại:
+ Các trò chơi dân gian hàm chứa các giá trị văn hóa, phản chiếu nếp sống, tập quán của người xưa. Theo đó, với các trò chơi dân gian, con trẻ trong thời đại ngày nay sẽ được kết nối với cha ông, có thêm một kênh để hiểu biết về đời sống văn hoá tinh thần của cha ông (ví dụ: trò ném còn, đánh đu, kéo co,...).
+ Phần lớn các trò chơi dân gian đều cần nhiều người tham gia, không gian diễn ra các trò chơi này về cơ bản là không gian đời sống, thiên nhiên nên với các trò chơi này, trẻ em sẽ được kết nối với tập thể, được hoà mình vào thế giới tự nhiên, thiên nhiên (các trò trốn tìm, thả đỉa ba ba cần không gian rộng rãi, thoáng đãng, trò rồng rắn lên mây thích hợp nhất vào các đêm trăng,...).
+ Nhiều trò chơi dân gian giúp rèn luyện thể chất cho trẻ em (nhảy dây, kéo co,...), một số trò chơi rèn luyện các kĩ năng, năng lực cốt lõi như kĩ năng quan sát, kĩ năng tính toán, phản ứng nhanh nhạy, năng lực tưởng tượng, năng lực sáng tạo, năng lực ngôn ngữ,... (ô ăn quan, đánh chuyền, trốn tìm, hát nối,...).
+ Tạo tâm lí thoải mái, sáng khoái cho trẻ khi tham gia các trò chơi; kéo xa con trẻ thời nay khỏi sức cám dỗ ghê gớm của các trò chơi điện tử, mạng xã hội,..., từ đó giảm thiểu các tác động xấu từ “thế giới ảo” tới trẻ em.
- Để có thể phát huy hơn nữa ý nghĩa của các trò chơi dân gian đối với trẻ em thời đại hiện đại, cần sự vào cuộc của các đơn vị, tổ chức, của gia đình, người lớn và ý thức giữ gìn văn hoá truyền thống trong chính các em.
3. Kết bài
Rút ra bài học nhận thức và hành động
Ai cũng chỉ có một tuổi thơ, những đứa trẻ rồi sẽ thành người lớn. Mỗi thế hệ cần nhận thức sâu sắc được giá trị của các trò chơi dân gian, từ đó có những hành động cụ thể để định hướng các hoạt động giải trí bổ ích cho con em mình.
<*> Tham khảo bài viết:
TRÒ CHƠI DÂN GIAN THẤT THẾ “CAY ĐẮNG”
TRƯỚC GAME CÔNG NGHỆ
(Theo Hán Thu Hà)
Thời hiện đại, những trò chơi dân gian đang dần vắng bóng hoàn toàn trong môi trường xã hội. Có thể nói chúng đã “hết thời” bởi nhịp sống công nghệ và thế giới ảo đã làm những đứa trẻ quên đi hoặc không hề biết đến thứ “đặc sản” trong văn hóa dân gian dành riêng cho tuổi thơ trẻ em Việt Nam một thời.
Gìn giữ chưa hiệu quả
Quả thực, nhiều năm gần đây, tốc độ đô thị hóa và sự du nhập của công nghệ, đặc biệt là các trò chơi điện tử, giới trẻ ngày nay thiếu chỗ chơi, thiếu các giá trị tinh thần cũng như giá trị văn hóa sinh động đã dần bị mai một.
Thực tế chỉ ra rằng, các trò chơi dân gian như chơi chuyền, rồng rắn lên mây, thả đỉa ba ba, ô ăn quan, nu na nu nống, kéo cưa lừa xẻ, bịt mắt bắt dê... nhiều năm qua trở nên xa lạ, thậm chí không còn được nhiều em nhỏ từ thành thị đến nông thôn biết đến. Thay vào đó, các em nhỏ bị cuốn vào những trò giải trí hiện đại như game, các cuộc thi ca hát, giải trí trên sóng truyền hình... mà hại nhiều hơn lợi.

Các emnhỏ bị cuốn vào những trò giải trí hiện đại như game
Trở về làng quê ngày đổi mới, khi mà người lớn vẫn phải “nai lưng” trên những cánh đồng làm ruộng; để bắt gặp được cảnh đám trẻ còn nô đùa thả diều, đuổi bắt nhau trên những miền quê cũ lại là một điều hiếm gặp.
Trả lời truyền thông, PGS.TS Nguyễn Văn Huy - nguyên Giám đốc Bảo tàng Dân tộc học Việt Nam nhận định: “Trò chơi dân gian không chỉ giúp tâm hồn trẻ trong sáng, giúp trẻ phát triển khả năng tư duy, sáng tạo, sự khéo léo mà còn giúp các em hiểu về tình bạn, tình yêu gia đình, quê hương, đất nước. Các trò chơi dân gian ở nước ta thường đơn giản, không cầu kÌ nhưng lại có ý nghĩa sâu sắc”.
Nhiều bố mẹ tỏ ra lo lắng khi trẻ em ngày nay lớn lên phụ thuộc quá nhiều vào công nghệ. Trẻ em ngày nay có thể biết đến nhiều loại văn hóa Âu - Á, nội - ngoại nhưng lại thờ ơ với văn hóa vùng đất mẹ đẻ mà mình được sinh ra và lớn lên.
Những năm gần đây, nhiều cơ quan tổ chức đã chủ trương xây dựng nhiều chương trình nhằm giữ gìn vốn văn hóa đặc sắc, tuy nhiên vẫn chưa thực sự đạt hiệu quả. Chuỗi các chương trình được phát động như tổ chức các chương trình nghệ thuật dân gian đường phố, hay việc lồng ghép các trò chơi dân gian vào hoạt động ngoài giờ của học sinh bước đầu thu được những kết quả đáng mong đợi.
Tuy nhiên, những chương trình này chỉ đạt hiệu quả trong thời gian ngắn, bởi đa số tâm lí con người chỉ có hứng thú vào thời gian đầu và việc dễ dàng bị quên lãng ngay sau đó là điều hoàn toàn có thể xảy ra.
Đặc biệt là dưới tác động của đô thị hóa, không gian của trò chơi dân gian bị thu hẹp và thay vào đó là các loại hình trò chơi hiện đại mang nặng tính cá nhân, nguy cơ lãng quên đi tính cộng đồng trong mỗi trò chơi dân gian.
Theo đó, nhịp sống hối hả của xã hội hiện đại khiến các bậc cha mẹ bận rộn với công việc và khi mà người lớn lãng quên, trẻ em không được tiếp xúc, trò chơi sẽ không còn chỗ đứng trong môi trường xã hội... Tất cả đã khiến việc nhìn nhận, đánh giá về vai trò vị trí, ý nghĩa của trò chơi dân gian trở thành nhạt nhòa và dần bị lãng quên.
Bảo tồn nét văn hóa đặc sắc
Theo ông Nguyễn Hùng Vĩ - Giảng viên Đại học Khoa học xã hội và Nhân văn - Đại học Quốc gia Hà Nội: “Phục dựng trò chơi dân gian chính là phục dựng văn hóa, tín hiệu tốt đẹp của đời sống văn hóa hòa bình. Tuy nhiên, nhiều trò chơi hiện nay phục dựng chỉ với ý nghĩa bảo tồn chứ chưa tạo điều kiện để chúng trở về đời sống, nơi nó được sinh ra”.
Đơn cử, tại các lễ hội truyền thống của dân tộc, nhiều địa phương chủ trương tổ chức các trò chơi dân gian: đu quay, ném còn... nhằm khơi gợi cũng như nhắc nhở người dân nhớ về tục lệ truyền thống của dân tộc.
Tuy vậy, những lễ hội truyền thống vẫn chỉ mang màu sắc thưởng thức, mang tính thời vụ, nên trôi qua rất dễ dàng trong đời sống của người Việt hiện đại. Lo ngại rằng, nếu các bậc phụ huynh không dành quỹ thời gian của con trẻ cho tiếp xúc với các trò chơi dân gian thì chúng cũng khó bề tự tìm hiểu hoặc tự tiếp cận được.
Qua đó cho thấy, nhìn vào bề dày văn hóa dân tộc, trò chơi dân gian đang bị thất thế đầy “cay đắng” trước những trò chơi thời 4.0 trên laptop, smartphone... Thực tế này đặt ra một thách thức lớn, một bài toán khó đối với những người làm văn hóa, các cơ quan chức năng về việc bảo tồn trò chơi văn hóa dân gian như thế nào, để lưu giữ một nét văn hóa lâu đời của người Việt không bị phai nhạt theo dòng chảy hiện đại, trước xu thế văn hóa ngoại nhập.
Một tài khoản facebook tên Thùy Linh chia sẻ: “Thời xưa, trẻ em lớn lên trong sự thiếu thốn của hoàn cảnh, nhưng có lẽ tuổi thơ của chúng lại giàu có trong tâm hồn, hành trang theo chúng lớn lên là kỉ niệm về những cây chuyền gắn với điệu vè, câu đồng dao, tiếng sáo vi vu, là những trận mưa rào mùa hạ bất chợt để lũ trẻ viện cớ thả mình vào dòng mưa, hay cái trò bịt mắt bắt dê, trốn tìm dưới ánh trăng dịu mát đêm rằm.
Trò chơi dân gian không đơn thuần chỉ là thứ trò chơi vô bổ mà ẩn chứa giá trị tinh thần của người Việt từ bao đời nay. Song ngày nay, tất cả chỉ còn là một dấu lặng trong sự tiếc nuối của bao con người yêu văn hóa dân gian”.
(Theo baophapluat.vn)